Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Mein Kampf (82)

MEIN KAMPF – CUỘC ĐỜI TRANH ĐẤU CỦA TÔI
ADOLF HITLER
CHIA SẺ VỚI ĐỘC GIẢ
Do http://nguyentandung.org cũng như nhiều trang khác mang tên các nhà cầm quyền cộng sản tại Việt nam cho đăng tải vô điều kiện một tác phẩm tuyên truyền độc hại cùng cực được tối tác bởi Adolf Hitler nên tôi cũng cho đăng tải lại ở đây tác phẩm đó nhưng có điều kiện nghiêm ngặt nhất: độc giả phải hiểu rằng ngoài những đoạn văn chửi rủa chính đáng (vừa chính xác vừa đúng đắn lại vừa cần thiết) về Chủ nghĩa Marx cùng với Cộng sản Nga, còn lại tác phẩm đó rất đáng bị nguyền rủa chính đáng nhất!

Tập 2: Phong trào Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia
CHƯƠNG 11.1: NHIỆM VỤ CỦA CÔNG TÁC TUYÊN TRUYỀN LÀ GÌ?
Nhiệm vụ đầu tiên của công tác tuyên truyền là lôi kéo nhiều người có thể gia nhập vào tổ chức sau này; nhiệm vụ đầu tiên của công tác tổ chức là lôi kéo người để tiếp tục công tác tuyên truyền. Nhiệm vụ thứ hai của công tác tuyên truyền là phá vỡ những kiểu mẫu đang tồn tại và thẩm thấu vào đó với học thuyết mới, trong khi nhiệm vụ thứ hai của công tác tổ chức là đấu tranh giành quyền lực, từ đó đạt được thắng lợi cuối cùng cho học thuyết.

Ảnh minh họa.
Sự thành công vang dội nhất của một cuộc cách mạng dựa trên triết lý sống, sẽ luôn đạt được thành công khi tư tưởng mới được truyền đạt thấu đáo tới tất cả mọi người, và nếu cần thiết là nhồi nhét vào đầu họ, trong khi công tác tổ chức một tư tưởng, nói cách khác, phong trào chỉ nên đi theo một nhóm người tối cần thiết để hình thành trung tâm đầu não của Quốc gia mới.
Nói một cách khác, điều này có nghĩa là:
Trong mọi phong trào vĩ đại để thay đổi thế giới, công tác tuyên truyền trước tiên sẽ phải truyền bá tư tưởng của phong trào. Nhà tuyên truyền phải không ngừng cố gắng để khai sáng suy nghĩ mới đến những người khác, để tư tưởng này cắm rễ sâu vào đầu họ, hay ít nhất làm cho họ hoài nghi về tư tưởng trước đây. Bây giờ, vì công việc phổ biến tư tưởng, công tác tuyên truyền, phải có một xương sống vững chắc, học thuyết chủ nghĩa buộc phải tự tạo một tổ chức vững mạnh. Tổ chức đạt được thành viên từ những người ủng hộ do công tác tuyên truyền mang lại. Công tác tuyên truyền càng phát triển mạnh mẽ bao nhiều, công tác tổ chức càng sôi nổi bấy nhiêu, và công tác tuyên truyền lại càng tốt hơn khi có một tổ chức mạnh và quyền lực yểm trợ.
Do đó, nhiệm vụ tối cao của công tác tổ chức là bảo đảm xảy ra không một sự mất đoàn kết nội bộ nào giữa các thành viên trong phong trào dân đến chia rẽ, và cản trở phong trào hoạt động; hơn nữa, nhiệm vụ của công tác tổ chức còn là bảo đảm tinh thần kiên quyết đấu tranh không được tắt lịm, mà phải luôn tăng cường và củng cố. Số lượng thành viên không nên tăng lên quá nhanh, ngược lại càng tốt hơn vì chỉ một nhóm nhỏ nhân loại có bản chất nhiệt tình và quả cảm, một phong trào cứ không ngừng mở rộng quy mô sẽ dẫn đến sự thừa thãi, suy yếu vào một ngày nào đó. Công tác tổ chức, nói cách khác, các thành viên, khi phát triển quá mức nào đó sẽ dần đánh mất sức mạnh đấu tranh và không còn năng lực ủng hộ hoặc tận dụng công tác tuyên truyền tư tưởng một cách kiên quyết và xông xáo.
Mục lục
 [ẩn]
Một tư tưởng càng vĩ đại và càng mang tính cách mạng, thì các thành viên sẽ càng năng nổ, vì năng lượng lật đổ của một học thuyết sẽ mang nguy hiểm đến các thành viên, nên khiến bọn giai cấp tư sản nhát gan, nhỏ nhen tránh xa nó. Họ sẽ kín đáo xem bản thân mình như những người ủng hộ nhưng lại từ chối công khai thừa nhận là thành viên. Chính vì thế, tổ chức của một tư tưởng cách mạng thực sự chỉ có những thành viên tích cực nhất từ những người ủng hộ có được do công tác tuyên truyền. Hoạt động của một thành viên phong trào, nếu được chọn lựa đúng, sẽ bao hàm công tác tuyên truyền tích cực, công bằng và sự đấu tranh thắng lợi cho nhận thức tư tưởng.
Nguy hiểm lớn nhất có thể đe dọa một phong trào là sự gia tăng số lượng thành viên bất thường do sự thành công nhanh chóng của nó. Chừng nào phong trào còn đấu tranh gian khổ và khó khăn, những cá nhân hèn nhát và kiêu ngạo sẽ lánh xa nó, nhưng họ lại đổ xô vào đăng ký thành viên một cách sốt sắng khi Đảng đã đạt được những thành tựu rõ ràng hoặc phát triển thành công.
Từ đó chúng ta có thể giải thích tại sao nhiều phong trào dù đã đạt được thành công ban đầu, đang trên đường đến chiến thắng, hoặc sắp hoàn thành nguyện vọng, nhưng do những yếu kém nội bộ không thể lý giải, lại bất thình lình, từ bỏ đấu tranh và cuối cùng tắt lịm. Những chiến thắng ban đầu đã khiến cho nhiều kẻ rắc rối, đê tiện và đặc biệt hèn nhát đã len lỏi vào trong hàng ngũ tổ chức, sau đó chính bọn chúng thúc đẩy phong trào theo chiều hướng có lợi cho riêng chúng, hạ giá trị của phong trào xuống cấp độ anh hùng ti tiện của chúng, và không còn đấu tranh cho sự thành công của tư tưởng ban đầu. Lòng nhiệt tình cuồng tín đã bị lu mờ, tinh thần chiến đấu bị rũ bỏ, và giai cấp tư sản đã đúng khi miêu tả tình trạng này là “Nước đã bị trộn vào rượu”. Khi điều đó xảy ra, thân cây không còn vươn tới trời xanh được nữa.
Vì lý do này, điều tôi cần thiết khi một phong trào, vì bản năng tự bảo vệ, nên ngay lập tức đóng danh sách thành viên khi nó bắt đầu đạt được thành công, và chỉ nên mở rộng quy mô một cách hết sức thận trọng sau khi đã khảo sát kỹ lưỡng những người đăng ký thành viên. Chỉ có cách này phong trào mới giữ được tinh thần cốt lõi không vấy bẩn, thuần khiết và lành mạnh. Điều này có nghĩa là, chỉ tinh thần cốt lõi mới được dẫn dắt phong trào, định đoạt công tác tuyên truyền để mang đến nhận thức rộng khắp, nắm toàn bộ quyền lực, đảm nhiệm hành động cần thiết để thiết lập tư tưởng vào thực tiễn.
Tổ chức không chỉ nắm tất cả các vị trí quan trọng của các lãnh thổ bị chiếm đóng bằng tinh thần cốt lõi của phong trào ban đầu, mà còn thành lập sự lãnh đạo thống nhất. Điều này nên được tiếp tục cho đến khi những nguyên tác và học thuyết của Đảng đã trở thành nền tảng và nội dung cho Quốc gia mới. Chi khi đó sự kiểm soát mới được chuyển giao cho chính phủ đặc biệt của quốc gia được tạo dựng từ tinh thần của phong trào. Tuy nhiên, ngược lại, điều này gây ra sự kình địch lẫn nhau, vì cách cư xử của một người quan trọng hơn sự hiếu biết của anh ta, và các thế lực, ban đầu bị thổi phồng về sự phát triển, lại không được cầm quyền vĩnh viễn.
Tất cả những phong trào vĩ đại, dù với bản chất tôn giáo hay chính trị, đều thắng lợi vẻ vang từ sự nhận thức và chấp thuận các nguyên tắc của họ, và tất cả những thành công vĩnh hằng nói riêng sẽ không đạt được nếu không áp dụng chặt chẽ các luật lệ.
Là giám đốc công tác tuyên truyền của Đảng, tôi không chỉ quan tâm đến việc chuẩn bị nền tảng cho tương lai trọng đại của phong trào, mà còn triệt để đấu tranh để Đảng chỉ chấp nhận những thành viên tốt nhất. Vì công tác tuyên truyền của tôi càng cực đoan và kích động, những người yếu kém sẽ càng bị dọa khỏi và ngăn ngừa họ thâm nhập vào giá trị cốt lõi của tổ chức chúng ta. Họ vẫn có thể là người ủng hộ, nhưng tiếng nói không có trọng lượng, họ e dè giấu diếm sự thật. Hàng ngàn người đã cam đoan với tôi họ có thể hoàn toàn tán thành mọi thứ chúng ta nói, nhưng họ sẽ không trở thành thành viên của Đảng ta. Họ nói phong trào quá cực đoan nên việc gia nhập sẽ đặt họ vào việc bị chỉ trích và nguy hiểm nghiêm trọng, nên chúng ta không nên phật ý khi những công dân chân thành và lương thiện nên để họ đứng ngoài ít nhất trong thời điểm hiện tại, mặc dù tâm ý họ hoàn toàn hướng vào sự nghiệp của chúng ta.
Điều đó thật tốt.
Nếu tất cả những người này, vốn chưa toàn tâm cho cách mạng, tham gia vào Đảng của chúng ta vào giai đoạn này với tư cách thành viên, thì chúng ta chỉ có thể xem mình là một tổ chức kín đạo đức giả, chứ không còn là một phong trào tranh đấu trẻ nữa.
Cách thức sống động và xông xáo mà tôi mang đến cho công tác tuyên truyền đã củng cố và bảo đảm xu hướng quyết liệt cho phong trào của chúng ta, bởi vì bây giờ, chỉ có những người quyết liệt, và một vài ngoại lệ, mới sẵn sang để làm thành viên.
Cùng lúc, công tác tuyên truyền này đã có hiệu quả sau một khoảng thời gian ngắn, hàng trăm ngàn người không chỉ tin rằng chúng ta đúng đắn mà còn khao khát chiến thắng của chúng ta, ngay cả khi họ quá rụt rè để hy sinh cho sự nghiệp, hay để tham gia vào phong trào.
Đến giữa năm 1921, hoạt động thu hút người ủng hộ dù đơn giản vẫn phát huy giá trị với phong trào. Nhưng những sự kiện đặc biệt giữa mùa hè năm nay biểu thị rằng, sau những thành công chậm mà chắc của công tác tuyên truyền, công tác tổ chức nên thích ứng và song hành cùng nó.

Ảnh minh họa.
Nỗ lực của một nhóm ủng hộ quá khích để đạt được sự lãnh đạo Đảng, với sự giúp đỡ và ủng hộ của vị chủ tịch Đảng hiện tại, dẫn tới sự vận động ngầm sụp đổ, tại buổi họp thành viên, mọi người đã nhất trí đưa tôi vào ban lãnh đạo của toàn bộ phong trào. Ngay lập tức, một đạo luật mới được thông qua, chuyển giao toàn bộ trách nhiệm về chủ tịch phong trào, với nguyên tắc hạn chế quyền quyết định của hội đồng, và thay vào đó, giới thiệu một hệ thống phân chia lao động có hiệu quả tốt đẹp kể từ lúc đó.
Bắt đầu từ ngày 1 tháng Tư năm 1921, tôi đảm nhận việc tái cấu trúc nội bộ phong trào và được ủng hộ bởi những con người tuyệt vời mà tôi sẽ giới thiệu về họ trong một phụ lục đặc biệt.
Trong nỗ lực tận dụng một cách có hệ thống kết quả của công tác tuyên truyền, từ đó thiết lập nó vĩnh viễn, tôi phải hủy bỏ một số thói quen cũ và giới thiệu các nguyên tắc mà chưa từng có Đảng phái nào trước đây áp dụng.
Từ năm 1919 đến 1920, phong trào được lãnh đạo bởi hội đồng được bầu ra trong các buổi họp, đến lượt họ lại phải tuân theo những luật lệ. Hội đồng bao gồm thủ quỹ thứ nhất và thứ hai, thư ký thứ nhất và thứ hai, chủ tịch thứ nhất và thứ hai. Ngoài ra còn có một thư ký thành viên, giám đốc tuyên truyền, và những ủy viên khác.
Điều khôi hài là hội đồng được cấu trúc chính xác như thứ mà nó chống lại, chính là, nguyên tắc Nghị viện. Rất dễ nhận thấy rằng chúng ta đang đi theo nguyên tắc trong đó từ những nhóm nhỏ nhất, qua các quận, thành phố, tỉnh lỵ và lên đến lãnh đạo nhà nước Đức, theo đúng hình mẫu của hệ thống mà chúng ta đã và đang phải chịu đựng.
Nhu cầu cải tổ hội đồng là cấp bách và phải được thực hiện ngay, trừ khi, nền tảng nghèo nàn của tổ chức nội bộ, không làm tiêu tan và kìm hãm thắng lợi của sứ mệnh cao cả của phong trào.
Các phiên họp hội đồng, được ghi nhận và biểu quyết dựa trên số đông, biểu trưng cho một nghị viện thu nhỏ. Ở đây, cũng không có trách nhiệm cá nhân. Ở đây, sự phi lý và bất hợp lý vẫn ngự trị ngay chính trong cơ quan đại biểu vĩ đại của Quốc gia. Bởi vì trong hội đồng này, thư ký, thủ quỹ, thư ký thành viên, giám đốc tuyên truyền, và các chức danh khác mà chỉ có Chúa mới biết được, tất cả họ đều cư xử giống như nhau trong từng vấn đề riêng biệt và quyết định dựa trên việc bỏ phiếu. Và như thế, anh chàng trong bộ phận tuyên truyền bỏ phiếu cho vấn đề liên quan đến anh chàng tài chính, đến lượt anh chàng tài chính lại bỏ phiếu về công tác tổ chức, còn anh tổ chức lại bỏ phiếu cho việc chỉ liên quan đến cô thư ký, vân vân và vân vân.
(Còn tiếp, mời bạn theo dõi tiếp kỳ tới)
nguyentandung.org lược dịch từ quyển Mein Kampf.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét