MEIN KAMPF – CUỘC ĐỜI TRANH ĐẤU CỦA TÔI
ADOLF HITLER
CHIA SẺ VỚI ĐỘC GIẢ
Do http://nguyentandung.org cũng như nhiều trang khác mang tên các nhà cầm quyền cộng sản tại Việt nam cho đăng tải vô điều kiện một tác phẩm tuyên truyền độc hại cùng cực được tối tác bởi Adolf Hitler nên tôi cũng cho đăng tải lại ở đây tác phẩm đó nhưng có điều kiện nghiêm ngặt nhất: độc giả phải hiểu rằng ngoài những đoạn văn chửi rủa chính đáng (vừa chính xác vừa đúng đắn lại vừa cần thiết) về Chủ nghĩa Marx cùng với Cộng sản Nga, còn lại tác phẩm đó rất đáng bị nguyền rủa chính đáng nhất!
Tập 2: Phong trào Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia
CHƯƠNG 9.6: “NGÀY CỦA NGƯỜI ĐỨC” TẠI KOBURG
Trong những năm 1919 và 1920 có mối nguy hiểm rằng người thuộc tổ chức mật chịu ảnh hưởng của những tấm gương lớn trong lịch sử và nỗi bất hạnh vô biên của đất nước làm sợ hãi, đã tìm cách báo thù kẻ thù quê hương với niềm tin có thể kết thúc sự quẫn bách của dân tộc anh ta. Mỗi lần cố gắng như vậy đều trở thành vô nghĩa vì chủ nghĩa Mác chẳng hề biết ơn tính thiên tài vượt trội và ý nghĩa của từng cá nhân đã chiến thắng, mà nhiều hơn do sự khốn khổ vô biên và sự thua kém hèn nhát của thế giới tư sản. Sự phê phán tàn bạo nhất mà người ta có thể thực hiện trong giới tư sản chúng tôi là việc xác định rằng cuộc cách mạng chẳng đưa ra một cái đầu tầm cỡ lớn duy nhất nào và có thể phục tùng nó. Luôn là điều dĩ nhiên khi phải đầu hàng trước Robespierre, Danton hay Marat, nhưng thật là đáng phá hủy, khi quì gối trước ông gầy Scheidemann, ông béo Erzberger, và ông Friedrich Ebert và cả những cậu trai nhỏ làm chính trị. Thực tế chẳng có lấy một cái đầu mà người ta có thể cho đó là thiến tài của cuộc cách mạng và nỗi bất hạnh của đất nước, mà toàn bọn rệp cách mạng và spactacut mang ba lô đội lớn và nhóm nhỏ. Có ai đó bị dẹp khỏi đường đi thì hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì, nhiều lắm là ai đó có thành tích làm cho vài đứa khát máu khác thay vào chỗ anh ta sớm hơn mà thôi.
Người ta không thể đấu tranh chống lại một quan điểm đủ mức căng thẳng, quan điểm đó trong thực tế có nguyên nhân và lý giải trong những hiện tượng sự kiện lớn trong lịch sử, nhưng không phù hợp tí nào với thời đại những chú lùn lúc đó.
Đối với vấn đề diệt trừ bọn gọi là phản bội đất nước cũng có sự quan sát như vậy. Thật là không logic tới mức nực cười nếu giết một chàng trai mà đã phản bội khẩu đại bác, trong khi bên cạnh đó là bọn tiện dân ngồi ở những vị trí cao quí, bán cả đất nước đi, lương tâm mang nặng sự hy sinh vô ích của hàng hai triệu người, chịu trách nhiệm về hàng triệu thương binh tàn tật nữa, nhưng giờ đây bình thản mở mang công việc kinh doanh trong nước cộng hòa của họ. Nhưng nếu tiêu diệt bọn phản bội đất nước nhỏ bé thì chẳng có nghĩa lý gì trong một nhà nước mà chính phủ của nó tự giải phóng chúng khỏi mọi hình phạt. Vì có thể xảy ra vào ngày nào đó một nhà tư tưởng hay hùng biện mà có thể tiêu diệt cho nhân dân một tên phản bội có vũ khí xấu xa lại bị những tên phản bội đất nước phái tư bản khác kéo vào chịu trách nhiệm. Và đây còn một vấn đề quan trọng nữa: Người ta nên để cho một tên súc sinh tiêu diệt một tên phản bội nhỏ bé hay để cho một nhà lý tưởng hóa làm việc đó? Trong một trường hợp thì thành công đáng khả nghi và sự phản bội về sau hầu như chắc chắn xảy ra; còn trường hợp kia thì một tên xấu xa bị tiêu diệt và cuộc sống đáng quí của nhà tư tưởng lại bị đặt vào cuộc chơi nguy hiểm.
Mục lục
[ẩn]- I. Lời ban biên tập
- II. Lời người dịch
- III. Lời giới thiệu
- IV. Lời tựa
- V. Tập 1: Toan tính
- VI. Tập 2: Phong trào xã hội chủ nghĩa Quốc gia
Chương 1: Thế giới quan và Đảng Chương 2: Phân biệt 3 quan điểm của Nhà nước Chương 3: Người có quốc tịch và công dân Chương 4: Tính cá nhân tư tưởng Nhà nước nhân dân Chương 5: Thế giới quan và Tổ chức Chương 6: Cuộc đấu tranh trong thời gian đầu - Ý nghĩa của diễn thuyết Chương 7: Cuộc đấu tranh với mặt trận Cộng sản Chương 8: Kẻ mạnh là kẻ có quyền lực nhất Chương 9: Những tư tưởng cơ bản về ý nghĩa và tổ chức của Sư đoàn bão táp S.A 9.1: Hội “chuyên chính nhân dân” ra đời thế nào? 9.2: Cuộc cách mạng thành công nếu tiến hành phân rã quân đội? 9.3: Ham muốn chính trị thiên tài 9.4: Làm sao chiếm được trái tim của một dân tộc? 9.5: Cột chống quan trọng nhất của quyền lực? 9.6: “Ngày của người Đức” tại Koburg 9.7: Vùng Koburg và những tên khủng bố đỏ
Chương 10: Chủ nghĩa Liên bang chỉ là giả tạo Chương 11: Công tác tuyên truyền và công tác tổ chức Chương 12: Vấn đề công đoàn Chương 13: Chính sách Liên minh Đức hậu Thế chiến Chương 14: Định hướng phương Đông hay chính sách phương Đông Chương 15: Quyền được phòng thủ khẩn cấp
- VII.Kết luận
Nói khác đi trong vấn đề này quan điểm của tôi là người ta không nên treo cổ bọn ăn cắp vặt, để cho bọn lớn chạy thoát; mà phải có một tòa án quốc gia Đức kết tội hàng mười ngàn tên tội phạm có tố chức và chịu trách nhiệm vụ phản bội tháng mười một và tất cà gì thuộc vụ đó, đồng thời xử án chúng. Một tấm gương như thế sẽ là một bài học cần thiết cả với bọn phản bội có vũ khí nhỏ.
Trên đây là những suy nghĩ làm cho tôi luôn lại cấm tham gia vào các tổ chức mật và sư đoàn bão táp tự phòng vệ trước tính chất của những tổ chức đó. Trong những năm đó tôi đã tránh cho phong trào quốc xã khỏi những vụ thí nghiệm mà người lãnh đạo thường là các chàng trai có lý tưởng người Đức, hành động của họ chỉ đem lại sự hy sinh cho chính họ, trong việc họ không muốn cải thiện tí nào số phận cho đất nước.
Nếu sư đoàn bão táp không thể là một tổ chức quân sự lẫn một tổ chức mật thì từ đó có những lý lẽ như sau được rút ra.
Nếu sư đoàn bão táp không thể là một tổ chức quân sự lẫn một tổ chức mật thì từ đó có những lý lẽ như sau được rút ra.
1. Sự đào tạo sư đoàn không theo những khía cạnh quân sự mà theo ý tưởng của đảng.
Các thành viên được rèn luyện cơ thể thì giá trị chính không ở việc rèn luyện quân sự, mà nhiều hơn là hoạt động thể thao. Đấm bốc và võ Judo đối với tôi luôn quan trọng hơn là bất cứ môn tồi tệ nào, vì ngoài chúng chỉ là sự đào tạo nửa chừng. Người ta cung cấp cho dân tộc Đức sáu triệu thanh niên có cơ thể khoẻ mạnh được rèn luyện thể thao miễn chê, tấm lòng đỏ rực tình yêu đất nước cuồng tín và được giáo dục có tinh thần tấn công cao nhất, và một nhà nước dân tộc sẽ tạo nên từ họ chỉ trong vòng không tới hai năm, nếu cần thiết, một quân đội hoặc ít nhất là bộ khung cơ bản nhất định. Đội này có thể, như tình trạng cụ thể ngày nay cho thấy, là quân đội Đức mà không phải một tổ chức quân sự nửa vời mắc kẹt nữa. Sự rèn luyện cơ thể cần truyền cho từng người niềm tin vào khả năng vượt trội của họ và tạo cho họ sự tin tưởng vĩnh cửu chỉ có trong ý thức của sức lực riêng; nó cần dạy cho họ kỹ năng thể thao có thể làm vũ khí phục vụ khi họ bảo vệ phong trào.
2. Để ngay từ đầu bảo vệ tính chất bí mật của sư đoàn bão táp, ngoại trừ việc người ta có thể nhận ra họ từ trang phục, thì phải có tầm cỡ có lợi cho phong trào và quen thuộc với dư luận công cộng. Nó không được phép hội họp kín, mà luôn phải tuần hành công khai ngoài trời và có hoạt động cho mình, để những huyền thoại về “một tổ chức mật” bị phá hủy hoàn toàn. Để về mặt tinh thần họ có thể thoả mãn mọi nỗ lực tìm cách đáp ứng tính tích cực trong hoạt động của mình nhờ các buổi tuyên thệ nhỏ, thoát khỏi chúng, thì trước hết ngay từ đầu họ phải được phổ biến về tư tưởng lớn của phong trào và trong nhiệm vụ phải đại diện cho tư tưởng đó, được đào tạo hoàn toàn, ngay từ đầu đã mở rộng chân trời cho mình và từng người không nhìn thấy sứ mạng của mình trong sự tiêu diệt bọn lừa đảo bịp bợm nhỏ bé hay lớn hơn mà trong việc đầu quân vào công tác thiết lặp một nhà nước quốc xã mới. Qua đó cuộc chiến đấu chống lại nhà nước ngày nay mới nâng mình lên khỏi không khí của những vụ báo thù và thề nguyền nhỏ bé để tới một cuộc chiến tiêu diệt quan điểm chống lại chủ nghĩa Mác và hình tượng của nó.
3. Hình thức tổ chức của sư đoàn bão táp cũng như trang phục và trang bị của nó không theo ý nghĩa tuân thủ theo hình mẫu của quân đội cũ mà theo mục đích nhất định của nhiệm vụ.
Các quan điểm này đã hướng dẫn tôi trong những năm 1920 và 1921 và tôi đã tìm cách từ từ truyền cho tổ chức trẻ tuổi. Chúng tôi đã thành công, cho tới mùa hè 1922 đã có con số tương đối hàng trăm người đi theo, vào cuối thu 1922 họ đã nhận được trang phục kiểu đặc biệt nổi bật. Có ba sự kiện vô cùng quan trọng đối với việc tiếp tục tổ chức sư đoàn bão táp là:
3.1 Cuộc biểu tình tuần hành lớn của các hiệp hội yêu nước chống lại Luật bảo vệ cộng hòa vào cuối mùa hè 1922 trên quảng trường Königsplatz thuộc München.
Các hiệp hội yêu nước München lúc đó đã ban hành lời kêu gọi yêu cầu kháng nghị chống lại việc giới thiệu Luật bảo vệ cộng hòa trong một cuộc mít-tinh khổng lồ tại München. Cả phong trào quốc xã cũng cần phải tham gia vào đó. Cuộc tuần hành quyết tâm của đảng đã được dẫn dắt bởi sáu tổ chức phân chia theo các phân ban của đàng phái chính trị. Có hai đội nhạc cũng cùng tuần hành với họ, và khoảng mười lăm lá cờ được mang theo. Các đảng viên quốc xã tập trung khoảng một nửa trên quảng trường lớn, mọi khi vắng tanh chẳng cờ quạt gì, họ gây nên một không khí phấn khởi vô giá. Tôi cũng có vinh dự được phép là một trong những người nói trước đám đông khoảng sáu chục ngàn người.
Thành công của mít-tinh vô cùng lớn, đặc biệt vì mặc dù có mọi sự đe dọa của bọn đó, lần đầu tiên chứng minh được là nhân dân München cũng có thể tuần hành trên đường phố được. Bọn bảo vệ nước cộng hòa đỏ tìm cách dùng bọn khủng bố để ngăn cản những đoàn người tuần hành đã bị phá tan bời sư đoàn bão táp với những cái đầu chảy máu. Phong trào quốc xã lúc đó lần đầu tiên cho thấy quyết tâm của họ, tương lai cũng có quyền đưa ra yêu cầu trên đường phố và gạt sự độc quyền ra khỏi tay bọn phản bội và kẻ thù của đất nước.
Kết quả những ngày này không còn là bằng chứng bị phản bác đối với tính đúng đắn của tổ chức và tâm lý trong quan điểm của chúng tôi về việc xây dựng hoàn chỉnh sư đoàn bão táp.
Giờ thì nó dứt khoát được mở rộng trên cơ sở bảo đảm thành công, chỉ vài tuần sau sư đoàn tăng lên con số gấp đôi tại München.
3.2. Con tàu đi Koburg trong tháng 10 năm 1922.
Các hiệp hội nhân dân có ý định tiến hành ngày gọi là “Ngày của người Đức” tại Koburg. Tôi cũng nhận được giấy mời tới đây với lời ghi chú là họ mong muốn tôi mang thêm người khác tới. Việc này tôi đã nắm được vào buổi sáng lúc mười một giờ, nó rất có lợi cho tôi. Sau đó một tiếng đồng hồ tôi đã đưa ra lệnh sắp xếp buổi tới tham dự ngày người Đức này. Đi cùng vớí tôi là tám trăm người của sư đoàn bão táp, họ được chia thành mười bốn đội từ München đi bằng tàu riêng tới thành phố nhỏ vùng Bayern đó. Những mệnh lệnh phù hợp được chuyển tới các nhóm quân bão táp thuộc đảng quốc xã mà đã được thành lập tại các vùng khác.
Đó là lần đầu tiên, tại Đức có chuyến tàu đặc biệt đó chạy. Tại các địa phương có binh lính bão táp mới lên tàu đã gây ra xao động lớn cho dân chúng. Nhiều người chưa bao giờ nhìn thấy những lá cờ đó. Ấn tượng gây ra đối với họ rất lớn.
(Còn tiếp, mời bạn theo dõi tiếp kỳ tới)
nguyentandung.org lược dịch từ quyển Mein Kampf.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét