TBD
Một bài ca tụng và hàm chứa rằng ông thầy của mình là Đại tướng Lê Đức Anh là người đã tạo cú hích thành công trong việc bình thường hóa quan hê Việt Mỹ, Đại tá Khuất Biên Hòa đã hoặc rất mù thông tin, hoặc vì quá trung thành với chủ nên XHCN (xạo hết chỗ nói).
Tác phẩm “Chủ tịch nước Lê Đức Anh thăm hỏi ông Boby Muller, cựu binh Mỹ trong cuộc chiến tranh Việt Nam” của tác giả Phạm Cao Phong, đạt giải 3 cuộc thi ảnh “Quan hệ Việt-Mỹ và nước Mỹ qua ống kính của các nhà nhiếp ảnh Việt Nam”. Ảnh chụp năm 1995, tại New York. Ảnh: VietnamNet.
Ngồi không lần đọc các báo điện tử gặp bài “Nhiệm vụ cơ mật của Đại tướng Lê Đức Anh” trên VietNamNet [1] do Đại tá Khuất Biên Hòa (nguyên trợ lý – nói theo kiểu miền Nam là “tà lọt” cho ông Lê Đức Anh) viết, trong đó ông “tà lọt” ca tụng thầy mình là người đã tạo dấu mốc thúc đẩy thành công việc bình thường hóa quan hê Việt-Mỹ thông qua việc giao nhiệm vụ “cơ mật” cho Thiếu tướng, Giáo sư, Bác sỹ Nguyễn Huy Phan (mất năm 1998).
Thú thật lâu nay tôi không ưa nếu không muốn nói là căm ghét ông Lê Đức Anh vì hai lý do:
Thứ nhất ông là một trong những người đã thúc đẩy ký Hiệp ước Thành Đô năm 1990 [2] đưa dân tộc vào vòng khống chế của Trung Quốc (“Bắc thuộc lần thứ 5”).
Thứ hai, theo thông tin mà tôi đọc rất nhiều trên mạng thì chính ông Lê Đức Anh, trên cương vị là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng đã ra lệnh cấm bộ đội Việt Nam chống trả cho nên 66 người không một tấc sắt trong tay đã bị đạn của Trung Quốc giết chết một cách uất ức ở đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988 [3].
Từ hai căm ghét đó, cộng thêm tất cả các thông tin mà tôi đọc từ lâu nay đều cho thấy việc bình thường hóa Việt Mỹ là do ông Nguyễn Cơ Thạch nguyên Bộ trưởng Bộ Ngoại giao gầy dựng, nay lại thấy có một anh đứng ra, nhận vơ thì chưa biết, nhưng ỉm lờ đi công lao của người khác nhất là đồng chí của mình, lại thêm thấy anh “tà lọt” nịnh chủ mất cả lý trí công tâm nên truy cho ra lẽ:
Hai sự kiện mà ông “tà lọt” đưa ra là ông Nguyễn Huy Phan nhận “nhiệm vụ cơ mật” từ ông Lê Đức Anh là hai hội nghị quốc tế về vi phẫu thuật. Tìm hiểu thêm thì hai hội nghị đó có thật:
Một là “Mùa Đông 1979, Nguyễn Huy Phan được Hội Phẫu thuật tạo hình Pháp mời sang tham gia một số cơ sở tạo hình ở Paris, Lyon, Marseille và dự Hội nghị phẫu thuật tạo hình lần thứ 24 của Pháp với sự tham gia của khoảng 500 đại biểu trong và ngoài nước” [4].
Hai là “Tháng 1-1995, Hội Phẫu thuật tạo hình Hoa Kỳ mời Nguyễn Huy Phan dự Hội nghị quốc tế phẫu thuật tạo hình tại Florida” [4].
Theo như ông Khuất Biên Hòa viết thì tôi hiểu rằng từ hội nghị [phẫu thuật tạo hình] thứ nhất đến “Vài ngày sau, phía Mỹ mời ông Phan tiếp tục dự một hội nghị quốc tế về y khoa tổ chức tại Mỹ. Vì vậy, Đại tướng mới gọi bác Phan vào giao nhiệm vụ” vào dịp hội nghị [phẫu thuật tạo hình] thứ 2; “vài ngày sau đó” cách nhau cả sáu năm.
Trong khi sự thật thì
“Trong giai đoạn 1985-1988, Việt Nam chào đón Mỹ sang thảo luận các vấn đề MIA đồng thời với việc bàn bạc bỏ cấm vận. Cuối năm 1988, Việt Nam yêu cầu Mỹ cho lập văn phòng ở Washington DC để thông tin về hài cốt lính Mỹ mất tích, họ hứa về báo cáo với Quốc hội nhưng sau đó không được. Việt Nam thì tuyên bố không tiếp tục thương lượng về MIA nữa. Mọi chuyện tưởng như đi vào bế tắc. … Lúc đó Thượng nghị sĩ John McCain và Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch phải đứng ra “dàn hòa”. Đến tận tháng 1/1995, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton tuyên bố hai bên đồng ý thiết lập văn phòng liên lạc tại Washington” [5].
Hay quá, ông Phan qua Mỹ tháng 1/1995 thì cũng trong tháng 1/1995 Bill Clinton có động tác ngay. Các động tác ngoại giao là cả một quá trình suy xét cân đo chứ có đâu “bác bảo” là xong ngay, XHCN.
Lịch sử là Sự Thật, có lươn lẹo thế nào cũng không lấy bàn tay che mặt trời được.
TBD
[2] https://docs.google.com/file/d/0B0oimFzfxC6leHMtcFU3Skg1WGM/preview [Nguyễn Văn Linh và Lê Đức Anh đi gặp Đại sứ Trung Quốc Trương Đức Duy (xem “Hồi ức và Suy nghĩ” của Trần Quang Cơ trong sự kiện Thành Đô)].
http://www.boxitvn.net/bai/36396
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét