Đăng bởi Hai Hoang Van vào Thứ sáu, ngày 21 tháng sáu năm 2013
Được sự đồng ý của nhà văn Nguyễn Quang Vinh, chúng tôi xin trích dẫn lại bài viết "Phỏng vấn miệng quan tham" từ trang cá nhân của anh.
Cuộc phỏng vấn xin phép được bắt...bắt...bắt...đầu:
- Khép lại chút, đã biết tôi là ai mà há lên nhanh thế, đúng là miệng quan tham, cứ thấy dân là chực đòi ăn...
- Phản xạ thôi.
-Nghe có mùi nhỉ?
- Lại định nói: miệng quan trôn trẻ hả?
-Cũng có thể.
- Phỏng vấn đi...há lâu, mỏi hàm quá...
Quan tham (Minh họa: Ngọc Diệp/Dân Trí) |
- Miệng bác nói, ăn, kiểu gì cũng bị thiên hạ chửi mắng, sao thế? Nói đúng, nói thật, nói chân thành chút xem nào, nghe tiếng vỗ tay đồng tình chút đi...
- Ông bà nói, mồm miệng đỡ chân tay, tay tớ ký, tay tớ nhận tiền, nhận quà, bắt tay đối tác làm ăn, mà nói thật nhá, tớ toàn nhận, toàn bắt những thứ thuộc phạm trù "quan tham", tay không nói được thì phải nhờ miệng chứ, phải leo lẻo chứ,phải liến, phải thoắng, phải vênh, phải cãi, phải thanh, phải minh cho dân tình nó quên chuyện tay tớ đang vớ, cầm, dúi, cướp...Hiểu chửa?
- Liếng láu, trở mặt, lừa lọc như cái miệng của bác chắc bộ cơ phải dẽo lắm nhỉ?
- Chuyện...Cậu quá khen...Bộ cơ phải được rèn giũa thường xuyên đấy. Miệng tớ phải biết nói cái thứ mà người khác ngượng không dám nói, phải phát ngôn những câu mà người đời thấy nhục không phát ngôn, phải hò hét những câu mà người đời thấy tởm không dám hò hét...Hiểu chửa?
- Thế nên thiên hạ nói miệng quan tham...
- Có gang có thép?
-Không. Họ nói miệng quan tham dùng để liếm, để xực, để húp, để ngoạp, để nhét, để tống đủ thứ lấy được từ dân mà vẫn không đầy, vẫn không thỏa, vẫn thèm...
- Thế à, quý hóa quá, họ khen ngợi hơi quá nhỉ?
- Nhưng có lúc, khi gặp sự cố, khi bị bắt quả tang, khi sa vào lưới pháp luật, cái miệng quan tham như bác cứng ngắc, nhấp nháy, ú ớ, ọ ọe như cá ăn phải bùn...
- Cũng không tới mức đó. Khi bị lộ, cái miệng tớ nó điên, nó đảo, nó gằm, nó ghè, nó hô, nó gào chán chê đã chứ. Rồi lợi dụng lúc người ta mất cảnh giác, nó nôn, nó ói, nó ọe ra vài thứ kèm với những lời xin lỗi trách nhiệm rồi nó há, nó ngỏa rộng vành, nó xin lỗi, nó hứa hẹn, nó thề thốt chán chê, tới khi không còn cách nào nữa để thoát thì nó ngậm, ngậm, ngậm, khép kín, không khai...
- Nếu có được điều ước cho cái miệng quan tham, bác ước gì?
- Ước rộng hàm hơn, ước hoạt khẩu hơn, ước nói thêm nhiều điều trơ trẽn hơn, ước có thêm khả năng chối, khả năng ngụy, khả năng mếu máo để tiếp tục được húp, được ăn, được ngoạp nhiều hơn…Ước thế cũng khiêm tốn nhỉ, chưa nhiều nhỉ?
- Thế như thế nào gọi là nhiều?
- Là nhiều ấy hả? Hỏi khó bỏ mẹ…Là khi đất ngoạp hết còn vũng, tiền ngoạp hết còn két dân rỗng không, là khi thế gian còn mỗi mình ta, tha hồ công khai, tha hồ ngoạp mà không phải đối phó, che giấu, không sợ bị lộ…
- Đúng là miệng quan tham…
- Có gang có thép hả?
- Không. Có mùi…
(Theo Soha)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét